Chờ Đợi Quá Khứ
Ngọn nến lấp lánh quanh căn phòng anh
Ngọn nến ấy thắp cho sinh nhật em
Và bó hoa tươi hương bay, căn phòng sao ấm áp
Đợi một chút em yêu sẽ về
Cùng em nhấp môi ly ngọt môi
Đợi em chút thôi…chút thôi…em yêu sẽ về…
Từ lúc sang sớm anh ra ngoài kia
Tìm mua bánh kem trong tim thật vui
Vì biết đêm nay có em tay cầm tay cắt bánh
Quần áo mới anh ngô nghê chờ
Chờ đến lúc ngọn nến tắt đi
Chợt anh nhận ra đã không còn em…
Vì ta chia tay hôm trước
Chính lúc ấy quay lưng ra sau nhìn lại bóng anh và anh thế thôi
Còn lại những ánh nến vô tư cho đời hắt hiu
Một lần nữa nước mắt ai kia lại rơi
Một lần nữa không gian lặng yên khiến cho anh…
Chợt vụt tay đập tan, chìm trong quặn đau, ngộ nhận ra còn em bấy lâu…
Sẽ có lúc em tin…trong phút giây này…chỉ riêng mình anh yêu em..
----------------------------------
Nhớ Đến Người Mà Anh Cố Quên
Cứ Mỗi khi lòng anh thắt lại,
Nhịp tim dường như này không thấy anh,
Và giây phút ánh sao cứ đi bên anh vào đêm vắng.
Khẽ Nhíu vai tựa lên gối nằm,
Chỉ mong chìm sâu vào trong giấc say,
Tìm quên những điều khiến trái tim nay không còn sức sống.
Nhớ đến người mà anh cố quên đi từ lâu.
Mà nào hay suốt đêm từng cơn gió buốt ,
Đã đánh thức anh cùng bao nỗi nhớ,
Nhớ đến người mà anh cố quên đi từ lâu.
Từ ngồi đây mỗi đêm sẽ lưu luyến mãi hình bóng của em,
Người yêu dấu nỗi nhớ này đã khiến nỗi đau kia thắt lòng.
-----------------------------
Nổi Buồn Của Đêm
Đành thu mình xuống ôm đôi chân cơn gió anh ngồi lê...
Nhận ra mình đã không yêu thương ai trong tim từ lâu
Rất lâu từ khi chuyện một người con gái anh yêu thương,
Ngàn lần làm tan nát con tim anh, khiến giờ đây...
Tình yêu là những đêm mùa đông hiu quạnh làm lệ rơi
Trào mi ngàn nỗi cô đơn giăng kỉ niệm, người yêu hỡi
Sao em đành...
Khi sao băng vụt nhanh, màn đêm bình yên bay ngang qua
Anh đưa đôi tay đan nhau thầm cầu mong trăng nơi trên cao, cho dù em giờ nơi đâu
Khi đêm sang đông, đêm cô đơn
Tay anh run run, không còn ai cầm tay anh
Khi sương đêm rơi lê thê
Anh mong bên em...
------------------------
Có Lẻ Khóe Mi Đã Vô Tình
Làm sao anh tin giây phút này
Còn riêng anh một không gian vắng tanh! oh...
Làm sao anh tin nơi cõi lòng,
U buồn lạc giữa cô đơn.
Phải chăng hơi sương đã lắng đọng
Làm long lanh giọt sương trên mắt anh
Oh... Có lẽ khoé mi đã vô tình
Vô tình làm rớt sương đêm.
[ĐK:]
Đành... lặng nhìn thơi gian trôi cùng kỷ niệm dần xa
Đành... đợi chờ tình em từ giấc chiêm bao
Tình yêu trong anh lãng du, ra đi tìm em suốt đêm
Tìm đâu sao chẳng thấy, hỡi em, sương đêm cứ rơi.