A1 - Tan Phu High School 2007-2010
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
A1 - Tan Phu High School 2007-2010


 
Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 Người Việt Nam tự tin hay tự ti

Go down 
Tác giảThông điệp
atula
Trẻ sơ sinh
Trẻ sơ sinh
atula


Bài gửi : 67
Tiền xu : 269434
Ngày tham gia : 12/08/2009
Tuổi : 31
Đến từ : nơi của tội ác

Người Việt Nam tự tin hay tự ti Empty
Bài gửiTiêu đề: Người Việt Nam tự tin hay tự ti   Người Việt Nam tự tin hay tự ti EmptySat Sep 26, 2009 12:25 pm

Trên bục giảng, PGS.TS Phạm Đình Nghiệm
hỏi: “Có em nào đã từng ước mơ mình đoạt giải Nobel không?” 136 thành
viên của lớp học vẫn ngồi yên bất động và câu trả lời là sự lặng im. Tự
hỏi, tại sao lại như vậy, phải chăng vì trong đầu ai cũng thấp thoáng
một ý nghĩ “người Việt Nam mà mơ giải Nobel làm gì....”
Giờ quân sự, có bạn đặt ra câu hỏi: “Nếu Mỹ xâm lược Việt Nam một lần
nữa thì liệu Việt Nam có thắng không?”. Mọi người phần đông ai cũng thở
dài kèm theo cái lắc đầu chấp nhận thua cuộc. Tự hỏi, tại sao khi xưa
cha ông ta từng bao lần khiến cho kẻ địch phải khiếp vía vậy mà giờ đây
chúng ta- thế hệ con cháu lẽ ra phải dũng cảm hơn nữa thì lại có ý nghĩ
như vậy?....
Hàng ngày bật yahoo, tớ vẫn nhận được những câu chuyện cười đại loại như:
“Mỹ phát minh ra cái máy gọt khoai to bằng cái tivi, thả 1 củ khoai tây
ở đầu này thì đầu kia cho ra 1 củ khoai tây trắng nõn. Nga cười khẩy,
phát minh ra cái máy gọt khoai tây bé bằng cái hộp, thả đầu này đầu kia
cho ra 1 củ trắng nõn. Việt Nam phẩy tay bảo tầm thường rồi phát minh
ra cái máy gọt khoai to bằng cái nhà. Đầu nay đổ 1 rổ khoai đầu kia cho
ra 1 rổ trắng nõn. Ai cũng khen ngợi tuy tốn diện tích nhưng rất năng
suất. Nga liền cho đổ 2 xe Benz khoai tây để xem thế nào. Vừa đổ xong
thấy ở trong nhốn nháo: " Đổ lắm thế này lấy đâu chỗ ngồi gọt nữa."

Tớ vẫn cười khi đọc câu chuyện ấy nhưng cười xong chợt thấy đau thắt.
Tự hỏi, tại sao chính chúng ta - những người Việt Nam lại tự hạ thấp
mình đến thế nhỉ?
Câu nói của nhà sử học Dương Trung Quốc vẫn khiến tớ chột dạ: “Cách
hành xử và tâm thế của chúng ta dường như luôn mặc cảm Việt Nam giờ đây
là một nước nhỏ. Không ít những phát biểu của các quan chức luôn khiến
ta nghĩ rằng Tổ quốc của mình giống như những địa phương mong được xếp
vào diện nghèo hay vùng xâu vùng xa của thế giới để được hưởng những ưu
tiên được trợ giúp mà không thấy nỗi hèn nhục của một nước nghèo và lạc
hậu…”
Có phải người Việt Nam chúng ta đã quá tự ti không nhỉ ????

Người Việt Nam tự ti hay tự tin?
Sẽ là giả dối nếu nói rằng người Việt chúng ta không tự ti. Vẫn còn đó
lời phát biểu hùng hồn của ông Ngô Quang Kiệt - Tồng Giám mục Giáo phận
Hà Nội trước bàn dân thiên hạ: “Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều và
chúng tôi cảm thấy rất là nhục nhã khi cầm trên tay tấm hộ chiếu mang
quốc tịch Việt Nam.”
Vẫn còn đó bài báo mang tên: “ 179 năm nữa Việt Nam mới đuổi kịp
Singapo” ( Báo tuổi trẻ số ra ngày 15/03/2006) vậy mà vẫn có người tỏ
ra chẳng ngạc nhiên gì “em còn tưởng là 200 năm nữa ấy chứ!” (N.T.A.T-
fbaclub.com).
Vẫn còn đó câu chuyện của một cô phóng viên đến săn vị quan chức ngành
giáo dục và kiên quyết cho rằng nền giáo dục đào tạo nước nhà là quá
kém, nhiều bất cập và làm thế nào để chúng ta không đào tạo ra những
phế phẩm. Cô nhìn thấy ở nền giáo dục Việt nam là một vòi bạch tuột sản
sinh ra đủ thứ khuyết tật và gây nguy hại cho nhiều thế hệ...
Vẫn còn đó những con số biết nói: 77% người Việt Nam sính hàng ngoại vì
cho rằng hàng trong nước chất lương kémi, có khoảng 32.000 phụ nữ Việt
Nam lấy chồng nước ngoài vì mơ ước có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Và còn nhiều điều khác nữa thể hiện cái tự ti của người Việt. Thế nhưng
sẽ là sai lầm lớn nếu khẳng định “ Người Việt Nam tự ti” vì đâu đó vẫn
còn những người luôn tự hào mang trên mình dòng giống Lạc Hồng.
Một câu chuyện từ ông giám đốc quỹ nhi đồng Mỹ: Ổng thăm Việt Nam, rồi
thăm Bangladesh. Và ông ấy nói rằng làng quê nghèo nhất của Việt Nam
cũng nghèo như làng quê nghèo nhất của Bangladesh hay nhiều nước khác
trên thế giới, thế nhưng điều quan trọng nhất là ông ấy không thấy
thương hại đám trẻ con Việt Nam ở làng quê ấy. Đơn giản bởi vì: “ Tôi
thấy được sự cầu tiến của người Việt và sự năng động của đám trẻ ấy.
Đám con nít ấy chắc chắn không chịu an phận và cam chịu số phận.”
Và AM thực sự cảm động khi đọc được những dòng chia sẻ đầy cảm động của chị uatkimhuong tren 4rum caohockinhte.info:
Dù đất nước còn khó khăn, nghèo nàn, lạc hậu, tôi vẫn tự hào là người
Việt Nam. Tôi tự hào vì tôi có đủ kiến thức để nhận biết rằng Việt Nam
là một trong những nước có phong cảnh cực đẹp. Tôi tự hào vì nền văn
hóa Việt nam có những bản sắc riêng không lẫn lộn với bất kì ai trên
thế giới. Tôi tự hào là người Việt Nam giống như tôi tự hào là tôi. Dù
tôi có xấu, có khuyết điểm nhưng tôi vẫn là tôi không phải là người
khác.Tôi bất bình với những ai nói rằng họ xấu hổ là người Việt Nam. Có
thề cha mẹ bạn nghèo vậy bạn phải chứng minh cho họ thấy rằng dù nghèo
nhưng cha mẹ bạn vẫn à một người đàng hoàng. Có thể đất nước ta đang
nhiễu nhương, chế độ lằng nhằng gây ra nhiều oan trái của người dân.
Thì bạn hãy đứng lên góp tiếng nói chung để thay đổi quốc nạn đang
hoành hành. Có thể đất nước ta nghèo đói vậy bạn hãy nhường cơm sẻ áo
giúp đỡ những cong người cùng cực ấy. Thì bạn vẫn có thể ngẩng cao đầu
với những người bạn quốc tế. Họ làm sao tôn trọng bạn, nếu chính bạn
khinh bỉ nguồn gốc của mình? Nếu họ ko tôn trọng bạn, bạn chấp nhận cúi
đầu thay vì thể hiện với họ rằng họ đã sai lầm ư? Nếu bạn thấy xấu hổ
vì cha mẹ nghèo mà chối bỏ sự thật rằng đó là người sinh ra bạn, vậy
bạn nên thấy nhục nhã đi vì bạn không dám làm một con người chân chính.
Tôi tự hào vì là người Việt Nam.
Và nói như nhà báo Thiên Lương : " Chúng ta không ngủ quên, cũng không
quá tự tin một cách lố bịch. Chúng ta không hão huyền với những gì đã
đạt được. Cũng không phủ nhận những tiến bộ còn khiêm tốn của thang bậc
Việt Nam với quốc tế. Nhưng chúng ta cũng không nên nhìn mọi thứ bằng
một đôi mắt màu xám. Không ảo tưởng nhưng cũng chẳng việc gì phải tự
ti. Bởi chúng ta cần là những người bước đi chứ không phải ngồi lại và
sợ hãi...”

Người Việt Nam tự ti hay tự tin?
Đất nước ta còn nghèo, dân tộc tộc ta còn nhiều mặt yếu kém, đó là sự
thật không thể phủ nhận. Song , không phải vì thế mà chúng ta luôn mang
tâm lý tự ti, mặc cảm khi ra trước bạn bè thế giới. Những gì đáng tự
hào thì phải tự hào, những gì còn hạn chế thì cần nhìn nhận để khắc
phục và tìm cách sửa chữa. Xin dẫn ra ba câu chuyện nhỏ mà Ớt đọc được
thay cho lời kết :
Câu chuyện thứ nhất:
Có hai nhà tiếp thị của công ty sản xuất giày cùng đến một hòn đảo.
- Người thứ nhất điện về: "Tuyệt vọng, ở đây chả ai đi giày".
- Người thứ hai phấn khởi điện về: "Sáng sủa vô cùng, ai cũng muốn mua giày mà chưa có để mua".
-->Bài học rút ra là: Cùng một sự kiện, cùng một vấn đề nhưng nếu
cách nhìn khác nhau là sẽ khác nhau.Cách nhìn ảnh hưởng đến hành động
của chúng ta một cách vô cùng sâu sắc. Hãy nhìn về Việt Nam như cách
nhìn của người thứ hai.
Câu chuyện thứ hai:
Mỗi sáng ở Châu Phi, một con linh dương thức dậy. Nó biết rằng nó phải
chạy nhanh hơn cả con sư tử chạy nhanh nhất nếu không nó sẽ bị ăn thịt.
Mỗi sáng một con sư tử thức dậy. Nó biết rằng nó phải chạy nhanh hơn con linh dương chậm nhất hoặc nó sẽ bị chết đói.
Điều quan trọng không phải là việc bạn là Sư Tử hay Linh Dương mà:
“Khi mặt trời mọc, bạn nên bắt đầu chạy"
-->Bài học rút ra là: Điều quan trọng không phải là Việt Nam đang
đứng ở vị thế nào của thế giới, đang thấp kém như thế nào so với các
nước khác trên thế giới mà điều quan trọng là mỗi con người Việt Nam
phải không ngừng phấn đấu, không ngừng hành động để đưa Việt Nam đi lên.
Câu chuyện thứ ba:
Có một chàng trai đang cầm trên tay mình một con chim nhỏ. Thấy một bà lão đi qua, anh ta liền hỏi:
- “Bà có thể đoán ra tôi sẽ làm gì tiếp theo với chú chim nhỏ này không?”
- Bà lão đáp: “Tôi không thể đoán ra được anh sẽ làm gì với chú chim
nhỏ này, tôi chỉ biết rằng nó đang ở trong tay anh, và anh muốn làm gì
là chuyện của anh”
-->Bài học rút ra là: Đừng đổ lỗi cho ai, cũng đừng quy trách nhiệm
cho bất cứ ai về sự yếu kém của đất nước mà hãy tự mình quyết định
tương lai của đất nước bởi lẽ vận mệnh đất nước đang nằm trong tay mỗi
chúng ta.
Và xin trích lại câu trả lời của thầy giáo khi được hỏi Việt Nam sẽ
thắng hay thua nếu Mỹ quay lại xâm lược: “Nếu các em bảo Việt Nam thắng
thì Việt Nam sẽ thắng, nếu các em bảo Việt Nam thua thì Việt Nam sẽ
thua vì tương lai Việt Nam nằm trong tay các em.”










__________________
Vì tương lai...phải từ bỏ tất cả...cố gắng hết sức...phải là chính mình !
Về Đầu Trang Go down
 
Người Việt Nam tự tin hay tự ti
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Đánh mất niềm tin nơi con người?
» Gửi 1 người...
» Các vị thần của người Ai Cập cổ đại
» Gửi người con gái tôi yêu
» Người đàn ông có trí nhớ của máy tính

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
A1 - Tan Phu High School 2007-2010 :: We are one --- PHONG ĐỘ LÀ NHẤT THỜI, ĐẲNG CẤP LÀ MÃI MÃI :: Chia sẻ tâm sự-
Chuyển đến