_coc_steven_ Thiếu niên
Bài gửi : 217 Tiền xu : 278550 Ngày tham gia : 07/08/2009 Tuổi : 32 Đến từ : 12A1,Tan Phu
| Tiêu đề: Truyện cười p7 Fri Aug 07, 2009 4:26 pm | |
| Bước tới đèo Ngang té cái rầm Cỏ cây châm đít lá châm mông Lom khom xuống núi tìm chiếc dép Một chiếc đây rồi, chiếc nữa đâu??? Khát nước đau đầu không có thuốc Nhớ nhà đói bụng chẳng có cơm Dừng chân "giải sầu" nhìn non, nước A! Nó đây rồi, trên nhánh cây. Hai thằng bạn lâu ngày gặp nhau một thằng khoe mình có tài đếm rất nhanh. Thằng kia không tin nên chỉ vào một bầy kiến lúc nhúc trước mặt: - đố mày trong kia có bao nhiêu con kiến? -10.004 - làm sao mà may biết được đơn giản thôi! tao đếm số chân rồi chia cho 6 :-
Edison phát minh một dụng cụ điện tử, ông muốn bán phát minh này với giá 3.000 USD, và tự nhủ nếu các thương gia chỉ trả 2.000 USD cũng được. Lúc gặp nhau, họ hỏi ông về giá cả, Edison lúng túng không biết phải nói như thế nào. Một người trong số họ đành phải bắt đầu trước: - Chúng tôi không trả cao đâu, ông nghĩ sao với cái giá 40.000 USD? Một chú bé được một cậu bạn cùng lớp rỉ tai rằng tất cả người lớn đều có những bí mật riêng và rất dễ tống tiền họ bằng câu: "Tôi biết tất cả sự thật". Về nhà, chú bé quyết định sẽ thử điều này với mẹ: - Con đã biết tất cả sự thật. - Đừng nói gì với bố nhé! Mẹ cho cậu 10 nghìn đồng. Hiệu nghiệm quá, bố đi làm về, cậu lại đọc "thần chú" vào tai ông. Ông bố ngay lập tức rút ví cho cậu 50 nghìn đồng cùng một đề nghị giữ kín chuyện. Vô cùng hài lòng với phương pháp kiếm tiền mới của mình, hôm sau, khi gặp bác đưa thư trước cửa nhà, cậu nói ngay: - Bây giờ tôi đã biết tất cả sự thật rồi! Bác đưa thư đứng lặng người, cặp kính trắng mờ đi, ông giang hai tay ra và nghẹn ngào nói với cậu bé: -Nếu con đã biết hết sự thật rồi thì... lại đây với bố đi con!
Máy tính của tôi bị hư. Vốn là dân có nghề, tôi kiểm tra và biết ngay là do mainboard. Tôi vẫn còn giữ phiếu, trong đó ghi rõ: Bảo hành 3 năm kể từ ngày mua. Tôi nhẩm tính còn tới 40 ngày nữa mới hết hạn bảo hành. Thế là tôi ôm máy ra cửa hàng. Cửa hàng bán máy tính này quả là lịch sự và nghiêm túc, họ xem xét phiếu bảo hành của tôi, bấm máy rà soát lại cơ sở dữ liệu, rồi hết sức nhã nhặn đồng ý bảo hành. Sau ít phút kiểm tra, họ thông báo cho tôi: - Máy hư mainboard rồi anh ạ. Tụi em đồng ý bảo hành cho anh. Có thế chứ! Ai bảo là người bán máy tính bảo hành không chu đáo? Tôi ngồi nghe tiếp. - Nhưng mainboard này đời cũ quá rồi (gần 3 năm rồi còn gì!), tụi em không có mainboard tương tự thay cho anh. Tụi em thay mainboard đời mới hơn cho anh, anh bù khoản chênh lệch giá giùm em. Cũng hợp lí, điều này cũng có trong các điều khoản bảo hành. Được thôi, bù thêm ít tiền để có mainboard đời mới, xem như nâng cấp máy vậy. Cửa hàng nói tiếp: - Mainboard cũ của anh xài CPU 423 chân cắm, còn mainboard mới là Socket 775, chipset Intel 945, mới nhất đó anh à. Anh phải bù 80 đô. Hơi nhiều, nhưng biết sao giờ. Đành chịu vậy. - Nhưng mà "con" CPU cũ của anh đâu có gắn vô cái mainboard này được. Anh phải mua CPU đời mới thôi. Pentium Dual-Core nhé anh? Pentium D 915, tụi em tính rẻ anh 150 đô thôi! Vậy sao? Nhưng biết sao giờ, đành chịu vậy. - Còn nữa, RAM cũ mà anh xài là RDRAM, không gắn được với mainboard đời mới. Anh phải thay bằng DDRAM II thôi. 512 MB DDRAM II nhé anh, RAM đang lên giá nhưng tụi em tính hữu nghị 60 đô thôi! Thế à? Nhưng biết sao giờ, đành chịu vậy! - Còn cái đĩa cứng cũ của anh chỉ có 40GB ATA thôi, mainboard đời mới hỗ trợ chuẩn SATA anh à. Thay cái 80GB SATA nhe, em hỗ trợ anh với giá 60 đô! Ủa? Còn thêm vụ đĩa cứng nữa à? Nhưng biết sao giờ, đành chịu vậy. - Bộ nguồn cũ của anh có 250W, đâu có xài lại được. Anh phải thay bộ nguồn mới 450W thôi. 20 đô nhé? Tôi bối rối quá, thôi thì cứ đồng ý hết! Biết sao giờ, công nghệ tiến bộ nhanh thật! Tôi không nhớ rõ mọi việc diễn ra như thế nào nữa, chỉ biết sau một hồi đàm phán cái máy tính của tôi đã thay mainboard, CPU, RAM, đĩa cứng , bộ nguồn, case… còn bàn phím và con chuột thì cũ quá, phải thay mới cho tương xứng. À quên, tôi còn thay cái màn hình 15 inch CRT cũ kỹ của mình bằng một cái LCD 17 inch nữa chứ. Thế là xong, bảo hành thật chu đáo. Tôi chỉ phải bù đâu khoảng 500 – 600 đô gì đó thôi mà!
1 anh chàng đi trên đường, anh ta thấy rất đông người bu quanh 1 vụ tai nạn, anh ta rất mún vào xem nhưng không bít chen vào bằng cách nào. Chợt anh ta hét lên : "đề nghị mọi người tránh ra, tôi là bố nạn nhân!" . Mọi người sững người lại và anh chàng đi vào, vào đến nơi anh ta nhìn thấy ... 1 con chó bị xe cán chết =]] =]]
Chàng trai nói với cô gái: -Em mà không lấy anh thì anh chết cho em xem! Cô gái nói không. ...........Sáu mươi năm sau chàng trai chết
Trên máy bay, mọi người được thông báo là nhiên liệu sắp cạn, nên ai thấy gì không cần thiết thì vứt xuống để giảm trọng lượng. Một người Mỹ đem cái vali sang trọng của mình vứt xuống. Mọi người hỏi thì ông ta bảo: "Vali đô la ấy mà. Ở Mỹ thiếu gì đô la!" Một người Nhật đem cái hòm tuyệt đẹp của mình vứt xuống. Mọi người hỏi thì ông ta đáp: "Hòm kim cương ấy mà, ở Nhật thiếu gì kim cương!". Người Việt Nam đứng gần đó đạp hai ông này rơi xuống. Mọi người đang sửng sốt thì ông ta bảo: "Người ấy mà. Ở Việt Nam thiếu gì thằng nổ như vậy
lần đầu tiên tàu tiến vào đất liền Châu Mỹ, Côlômbô và thuỷ thủ đoàn sung sướng chạy ào lên bờ...... ôm chầm lấy những người thổ dân, miệng reo vang: "Ấn Độ! Ấn Độ đây rồi! Chúng ta mang ánh sáng văn minh cho mảnh đất này đây!" ............ Nghe thấy vậy, vị tù trưởng gạt tay Côlômbô ra, lắc đầu....... " Nhầm rồi, nó ở đằng kia cơ........ Tại ......112,5 độ vĩ bắc 219,7 độ kinh đông....... Cách đây 7520 hải lý. "
Hai cảnh sát đi tuần tra nhìn thấy một chiếc xe tải đậu ngay trước cửa tòa thị chính. Họ định viết vé phạt cho lỗi đậu xe trái phép nên tiến lại gần chiếc xe. Trên cái gạt nước có một mẩu giấy viết: "Xe chết máy. Đi tìm người đẩy giúp". Bốn tiếng đồng hồ sau, hai viên cảnh sát quay lại tòa thị chính và vẫn thấy chiếc xe ở đó. Trên cái gạt nước là một mảnh giấy khác ghi: "Không tìm được người đẩy xe. Đang tìm thợ sửa chữa". Lúc trời chập choạng tối. Hai cảnh sát lại đi qua tòa thị chính. Chiếc xe vẫn còn đó. Lần này thì mảnh giấy có nội dung: "Bán xe. Giá cả thỏa thuận".
Tại cuộc thi bắn cung: Người đầu tiên đặt quả táo lên đầu 1 cô gái xinh đẹp, lùi xa 100m, giương cung. Mũi tên lao đi vun vút, bửa đôi quả táo. Anh ta nói: "I'm Sindbad". Người thứ hai đặt quả chanh lên đầu 1 cô gái xinh đẹp khác,lùi xa 150m, giương cung.Mũi tên lao đi vun vút, xuyên qua quả chanh. Anh ta nói:" I'm Robin Hood". Người cuối cùng nhìn 2 đối thủ đầy khinh bỉ. Anh ta đặt 1 quả nho lên đầu cô gái xinh đẹp nhất, lùi xa 200m, giương cung. Mũi tên lao đi vun vút. Anh ta nói:"I'm ...sorry"
Trên chuyến xe đò chật cứng người, anh thanh niên thấy một bao tải bèn ngồi lên. Một bà kế bên bỗng hét: - Coi chừng bể trứng! - Bao tải này đựng trứng hả? - Anh thanh niên hỏi. - Không có, bao này đựng dây kẽm gai!
Một doanh nhân thành đạt được mời thỉnh giảng cho sinh viên ngành kinh tế. Sau khi giảng xong, ông ta hỏi: - Các anh chị có câu hỏi gì không? Có tiếng một sinh viên nữ từ cuối giảng đường: -Xin hỏi ông đã lập gia đình chưa ạ?
Cô bé quàng khăn đỏ đang đi trên đường thì cô bé gặp con sói đang núp cô bé la lên: "a,sói mày định ăn thịt ta phải ko" con sói giật mình bỏ chay. Cô bé đi ngang qua đường thì lại bắt gặp con sói đang núp sau tảng đá cô bé la lên: "a, sói mày núp ăn thịt ta đấy à" con sói 1 lần nữa bỏ chạy.Cô bé lại trở vào rừng cũng bắt gặp con sói đang núp sau cái cây cô bé la: "a sói mày vẫn định ăn thịt ta đấy à", con sói chịu ko nổi nữa la lên "mày có để yên cho tao di WC ko hả!!" Một trùm mafia trong lúc hấp hối gọi đứa cháu đích tôn lại và nói: - Cháu yêu quý, ta muốn cháu hãy giữ khẩu súng nạm vàng này. Nó là bạn chiến đấu trung thành của ta. Hãy giữ gìn nó. Đứa cháu nói: - Nhưng ông ơi, cháu không thích súng. Hay ông hãy để cháu giữ cái đồng hồ Rolex của ông? - Nghe đây cháu yêu, rồi một ngày nào đó, cháu sẽ có một sự nghiệp lớn, một cô vợ đẹp, rất nhiều tiền, một căn nhà lớn và vài chiếc xe xịn. Một ngày cháu trở về nhà và nhìn thấy vợ đang ở cùng tình nhân của nó. Cháu sẽ làm gì nào? Chỉ vào đồng hồ và nói : "Ê, hết giờ rồi!" chắc?
Cuộc thi vắt sữa thế giới vòng chung kết gồm 3 nước: Việt Nam, Nhật và Hà Lan. 3 cô gái cầm 3 cái xô vào 3 chuồng bò và bắt đầu vắt sữa.Sau 2 giờ, cô gái người Nhật bước ra với 6 xô sữa, khán giả vỗ tay rần rần.Sau 3 giờ nữa, cô gái Hà Lan bước ra với 15 xô sữa, khán giả hò reo cuồng nhiệt.Đến chiều vẫn chưa thấy cô gái của Việt Nam ra.Gần tối, cô ta bước ra, xách có 5 thùng sữa.Khán giả la ó, chửi mắng.Cô này hét lớn:"Thằng nào dắt con bò đực vô đó, làm tao vắt từ sáng tới giờ được có 5 xô sữa!"
Cách để diệt virus : copy 1 file nào chứa virus ( kích cỡ càng lớn càng tốt), paste vào usb. Trong lúc đang copy nữa chừng thì bạn rút cái USB ra ngay lập tức, con virut đang chạy từ máy ra USB sẽ bị rớt ra ngoài . Sau đó bạn bắt nó bỏ vào bịch nilon, đem ra viện Pasteur cho mấy ổng xét nghiệm và cho nó uống một loại thuốc gì đó. Bạn đem về thả lại vô máy, con virus đã được uống thuốc sẽ truyền thuốc cho bạn tình của nó, cứ như vậy chúng sẽ bị dính thuốc hết và tới một thời gian nhất định, thuốc sẽ có tác dụng và virus sẽ bị chết hàng loạt.
Tin mới nhận được là đang có một cuộc tranh chấp slogan giữa các hãng có tiếng với nhau, Bitis thì có : "Nâng niu bàn chân việt", Vera thì đưa ra "Nâng niu bầu sữa việt", hãng Kotex đưa ra là "Nâng niu đàn chim việt", BCS OK cũng "nâng niu vòi voi Việt", Mũ bảo hiểm Protect thì "nâng niu đầu lâu Việt". Còn mới nhất là một công ty quần lót nam đang tranh chấp với tỉnh Khánh Hoà câu xì-lô - gân..." Nâng niu ... hòn ngọc Việt
Alo! Em ơi cho anh hỏi anh NAM có nhà không? - Dạ không. - Em cho anh nhắn NAM là có bạn cũ gọi nhé - Dạ. Xin lỗi cho biết tên người nhắn dc ko? - À anh tên Thái, cưng ạ. Giọng Em dễ thương quá cơ, iêu rồi đấy .Mà em là gì của NAM vậy? - Dạ, em là mẹ của nó ! Một con mèo nằm rình chuột. Lũ chuột biết tỏng mèo đang rình nên cứ nằm im không chịu ra khỏi hang. Mèo rướn cổ lên trời rồi sủa "Gâu... gâu... " mấy tiếng. Lũ chuột thấy vậy nghĩ mèo đã bị chó đuổi đi nên kéo ra kiếm ăn. Mèo lập tức vồ lấy và chén no nê. Vừa ăn, mèo vừa gật gù tâm đắc: "Đúng là biết ngoại ngữ có hơn." | |
|